Sáu năm không phải là quãng thời gian quá dài nhưng cũng không quá ngắn
để hoàn thành một tiểu thuyết, nhưng với nhiếp ảnh gia Đoàn Bảo Châu,
đó thật sự là một cuộc bén duyên nhọc nhằn với chữ nghĩa. “Sáu năm vừa
qua tôi vừa viết vừa phải học rất nhiều. Từ những kiến thức về nghệ
thuật tiểu thuyết cho đến những kiến thức về trường đời” - Đoàn Bảo Châu
chia sẻ.
|
Sách Khói của Đoàn Bảo Châu.
|
Khói là câu chuyện về cậu bé mồ côi Dũng Khói gan dạ, liều
lĩnh, giỏi võ, tài năng và nhanh nhẹn. Câu chuyện bắt đầu bằng giọng kể
trầm buồn về chốn ngục tù: "câu chuyện về người tù trẻ với cánh chim đi
lạc, một mối quan hệ thấu hiểu đến lạ lùng, ngày hắn mớm cho chú chim
ăn, ngày hắn vui đùa cùng chú chim… và ngày chú chim rời bỏ hắn mà đi…".
Tất cả gợi mở một tâm hồn Dũng Khói đầy thánh thiện, đầy xúc cảm cũng
đầy tinh tế, để rồi tiếp tục lật ngược lại cuộc đời hắn từ khi còn là
một thằng nhóc giỏi đánh nhau, can đảm mà trẻ con, đến khi là một cậu
sinh viên với tình yêu đầu đời dẫu nhiều trắc trở nhưng đẹp như mơ. Và
rồi với nỗi đau mất mẹ, Dũng Khói ra đi, trở thành một quản lý bưởng
vàng, thành tay chân đắc lực của một chủ bưởng rồi bất ngờ sa chân vào
cảnh ngục tù và cuối cùng trở thành một đại ca trong tù. Con đường không
bằng phẳng của Dũng Khói không khỏi khiến bạn đọc giật mình vì những
biến cố chông chênh của cuộc đời.
Khói viết về người trẻ nhưng không hề dễ dãi, hời hợt ở câu chuyện tình yêu hay học đường. Câu chuyện của Khói
là chuyện đời, chuyện người, là tuổi trẻ có thất bại, có vấp ngã, có
sai lầm, có bóng tối u ám nhưng cuối cùng dư vị còn lại vẫn là tình bạn,
tình người, tình yêu hay đơn giản chỉ là tình cảm thân thương với một
cánh chim lạc đàn.
Đoàn Bảo Châu có chia sẻ trên facebook: "Có một ông anh nói với tôi rằng: 'Anh ám ảnh bởi Khói.
Nó rất lạ và rất đời. Anh tin rằng em sẽ khó viết được cuốn thứ hai tốt
hơn, vì em đã dốc cạn vốn rồi'. Ông anh nói chuẩn quá. Mình cảm thấy
đúng như vậy nhưng cũng hy vọng không phải vậy. Sống cái đã nhỉ, viết
sau".
Theo Phong Linh
Vnexpress.net